Cánh cửa này đóng lại, Cánh cửa khác sẽ mở ra

Chương 39



Trung cảm nhận được sự thả lỏng của chị, đôi môi anh càng thêm mút chặt môi chị. Cái miệng chị dần hé ra và mút nhẹ môi anh. Trung dừng lại, đôi môi ấy không vì sự dừng lại của anh mà thay đổi. Hai cánh môi mút môi anh dần bạo hơn, nồng nhiệt hơn. Trung dứt hẳn môi khỏi môi chị, anh nhìn chị Hoa. Trong mắt chị không có sự giận dữ nào hết, đó chỉ là một sự thèm muốn cũng như anh vậy. Hai con người không ai bảo ai lao vào nhau, điên cuồng hôn hít nhau như thể cái nhu cầu này thật lâu không được đáp ứng. Hai cái miệng cứ tranh nhau mút môi nhau, nút lưỡi nhau. Những cánh tay xoa khắp người nhau, sờ mó bất cứ nơi nào có thể với tới được.

Trung nút lưỡi chị thật chặt trước khi buông chị ra. Anh tìm tới cái cúc áo đã cởi dở của chị mà tháo ra nốt. Cái bầu ngực kia đúng như anh nghĩ, nó to đến vậy. Cái áo ngực vậy mà thật mỏng manh, Trung thậm chí có thể thấy quầng vú nâu nâu thật to với những hạt nho nhỏ xung quanh. Anh vội vã tìm cách cởi áo chị ra nhưng thật khó. Chị giữ tay Trung lại, lườm anh nhưng thật âu yếm:

Làm gì cứ hùng hổ ghê thế. Từ từ để chị cởi.
Em xin lỗi…ai bảo chị…đẹp quá..
Có thật không…hay đang thèm thì cái gì chả đẹp.
Không…đẹp thì em bảo đẹp. Ngực chị to và đẹp lắm. Em nhìn từ nãy giờ rồi.
Khiếp. Mắt mũi cú vọ. Trông hiền mà ghê thế.

Trung nào muốn trả lời nữa, vì chị đã cởi cái áo sơ mi ra rồi. Trung mở to mắt chiêm ngưỡng cái thân thể trắng hồng của chị. Anh như muốn nhào tới ăn tươi nuốt sống cái thân thể này. Sao có thể hấp dẫn đến vậy.

Sao nào…có như Trung tưởng tượng không!
Không giống…thực ra là…đẹp hơn nhiều. Chị thật là xấu.
Thế là thế nào. Đẹp rồi lại xấu. Nói mau không chị giận đấy.
Xấu lắm. Chị giấu cái thân thể đẹp tuyệt này không cho ai biết gì cả. Nếu hôm nay em không liều lĩnh, có phải bỏ phí không được nhìn cái thân thể này không.
Thế…chị cho em đấy…ai đi làm chả mặc đồng phục…có đứa nào như em không…ghê gớm.

Chị Hoa mắng Trung mà mắt núng liếng cười. Cơ thể chị cứ uốn éo theo bàn tay đang sờ vuốt quanh người chị. Đôi tay chị vòng ra sau cởi nhẹ cái nẫy áo ra. Cái áo ngực dần tuột xuống. Trung thở mạnh, anh cuối cùng cũng nhìn toàn diện được cái bầu ngực to của chị. Không còn căng như gái trẻ nữa, nhưng to và tròn đều đặn lắm. Tay Trung không kìm được tìm tới hai bầu vú mà nâng chúng lên, bàn tay đưa ra chụp nhẹ vào hai bầu vú. Cái cảm giác bóp vú thật là thích. Chị cũng rên lên, có vẻ chị cũng như Trung, đầy thích thú khi được ai bóp vú.

Bên ngoài chợt lao xao tiếng ai nói. Chị Hoa hoảng sợ vội đẩy Trung ra rồi chạy vội vào góc mặc lại áo. Trung đi ra, anh thấy anh Hải đang đi cùng mấy người bên chị Hoa đưa tới. Trung nhìn chị đang mặc áo mà nuối tiếc, cơ hội không có lần thứ 2.

Một người bên chị Hoa chợt có điện thoại. Cả nhóm vì vậy mà dừng lại. Trung đang định ra đón để câu giờ cho chị Hoa thì dừng lại. Anh nhìn lại về phía văn phòng rồi đi vội tới chỗ anh Hải:

Anh Hải ơi máy khâu giờ trong kho còn hay hết nhỉ.
Hết rồi anh. Nửa tháng trước đẩy đi hết còn gì.
Ài…thế nhớ nhầm mất rồi. Đợt sau…tháng nữa mới về phải không.
Tầm đó…nhưng sao vậy anh.
Tôi nhớ nhầm, đang bảo với bà chị là lô máy khâu vẫn còn một ít.
Hết hẳn anh ạ, 1 cái cũng không còn.
Gay quá, bà chị nổi tiếng dã man nhất cơ quan.
Anh bảo chị Hoa ạ. Anh nói bé thôi, chị nghe thấy thì chết.

Một cậu trẻ trẻ kín miệng nói nhỏ với Trung. Có người khởi đầu, cả nhóm thầm cười mà không dám lộ ra ngoài. Trung làm bộ căng thẳng. Anh quay qua anh Hải:

Thế tình hình các anh em xem xét thế nào. Xí nghiệp ta có vấn đề gì thiếu hụt so với tiêu chuẩn không.
Không có giám đốc ạ. Các anh xem qua rồi, giờ chuẩn bị lấy mẫu rồi về nghiệm thu báo cáo. Tôi tưởng giám đốc nhờ chị Hoa rồi.
À…thì có…mà nãy không thấy chị đề cập. Quả này toi rồi. Anh Hải dẫn anh em qua quán café trước cửa tiếp đón hộ tôi. Tôi xin lỗi mấy anh em. Tôi vào quỳ 3 lạy vái 9 lạy mong bà chị giơ cao đánh khẽ đây.

Trung nói mà mặt trông chán nản. Anh lầm lũi đi về văn phòng mà cứ vò đầu bứt tai. Đằng sau Trung nghe thấy có ai đang bụm miệng cười. Anh đi tới cửa, nhìn về phía xa rồi đóng hẳn cửa lại.

An toàn rồi, chưa bao giờ Trung thấy mình diễn đạt thế. Bỗng anh giật mình, đằng trước đang có một đôi mắt như lưỡi dao đang nhìn chằm chằm vào anh.

Cái gì mà dã man nhất cơ quan. Cái gì mà quỳ 3 vái 9. Em hay lắm rồi đấy Trung ạ. Em dám nhào nặn hình tượng chị ra thành cái gì thế. Giờ chị cho em biết thế nào là quỳ 3 vái 9.

Trung nhìn chị đang dần tiến lại mà hơi run. Cái bà chằn lửa này chắc sẽ dần anh ra bã. Nhưng khi chị tới gần, Trung để ý cái áo sơ mi còn một cúc chưa đóng. Nó cũng không lộ hàng nhưng Trung có thể nhìn thấy một phần da thịt trắng hồng của chị. Cái cảm giác đàn ông trong anh quay trở lại. Anh chợt không thấy sợ hãi khi chị lại gần. Cái bản năng con đực trỗi dậy, anh nhìn thấy con cái mà đầy thèm khát. Bàn tay Trung đưa ra kéo cánh tay với móng sắc nhọn của chị vào lòng mình. Ánh mắt Trung mê đắm nhìn người đàn bà còn đang muốn trừng trị mình, chị không đẹp như Mai, không mặn mà như Miên nhưng ở chị lại có sự hấp dẫn lạ kỳ. Từng đường cong trên cơ thể chị thật ưa nhìn, càng nhìn càng cuốn hút, làn da thì hết chê trắng hồng thật đẹp.

Chị Hoa bị Trung ôm chặt cũng không giãy dụa. Chị nhẹ nhàng luồn tay ôm lấy lưng Trung. Cái đầu khẽ cúi xuống không để Trung nhìn vào mắt chị.

Hoa ơi…chị đẹp lắm.
Có thật không…Hoa đẹp thật à.
Đẹp như hoa… Trung yêu chị nhé.
Thì…đang yêu rồi còn gì. Nhanh lên…không ai lại tới.

Trung cầm nhẹ cằm chị Hoa nâng lên. Đôi môi anh lại mút lấy môi chị. Thật thơm và mềm. Hai đôi môi mút lấy nhau, đê mê và điên dại. Lần này quần áo cởi ra thật nhanh. Cái quần dài cũng được chị cởi xuống. Trung nhìn thấy cặp đùi chị, ôi thật tròn và trắng làm sao. Anh không nhịn được mà tham lam đưa tay sờ nắn. Bàn tay xoa tới cặp mông căng ních vừa được giải phóng khỏi cái quần dài. Chị tụt mãi mới xong cái quần vì tay Trung cứ sờ soạng. Chị véo nhẹ cái má Trung, thì thào bên tai thật khẽ:

Có như Trung nghĩ không.
Y như vậy, đùi chị Hoa đẹp lắm. Trung muốn hôn chúng.
Thèm lắm à…nhưng…thôi lần sau Hoa cho….mình làm nhanh đi Trung.

Trung nhìn, chị cắn nhẹ môi cười e thẹn. Cái người đàn bà này khi xấu hố sao mà đáng yêu thế, khác hẳn cái lúc la sát dọa người. Trung kéo chị ra ghế, để chị nằm xuống. Hai chân tròn lẳn mê người dang ra, nhưng hai bàn tay lại che lại cái phần huyền bí đáng yêu nhất. Trung lườm chị, anh vạch tay chị ra nhưng cái tay cứ giữ chỗ đó thật chặt.

Chỗ đó của chị…xấu lắm…đừng có nhìn.
Người đẹp thế này thì chỗ ấy..chỉ có đẹp thôi.
Không nhìn có được không…nhìn xong…lại không muốn làm nữa.
Nếu thế em càng phải nhìn, để xem cô bé của Hoa là hoa gì.

Chị lườm Trung, hai tay dần thả lỏng ra. Trung cầm tay chị kéo ra, cái con bướm của chị dần hiện rõ. Anh hơi ngạc nhiên, da trắng hồng thế này mà bướm lại hơi thâm, hai mép lại kéo dài sệ xuống. Nhưng bên trong của chị bướm vẫn thật hồng hào. Cái lỗ nhỏ xíu hơi hấp háy như chờ đợi điều gì đó. Trung muốn hít ngửi cái mùi lồn chị, nhìn kỹ hơn cái lồn mà con chim anh săp đi vào. Nhưng chị vội kéo anh lên tay che lại không cho Trung nhìn nữa.

Xấu lắm phải không.
Sao chị biết em nghĩ vậy.
Thì…chị cũng thấy nó xấu….anh nhà chị…cũng nghĩ vậy…
Vậy để em khám xem thế nào nhé.
Khám gì nữa…ôi..ôi…cái thằng này…ôi…vào gì mạnh thế….
Vì sợ chị không cho thằng bé em vào thăm cô bé của chị. Nó phải vào nhanh như thế đấy.

Thì ra nhân lúc chị còn đang hỏi chim Trung đã kê vào cái lồn chị rồi ấn mạnh. Cửa lồn hơi chật nhưng con cặc tiến nhanh nhờ nước nhờn đã chui lọt vào. Trung cứ ấn con cặc cho lút cán. Anh thở dốc ra, lồn gì mà bóp ghê thế. Anh phải trả lời đối đáp với chị cho quên đi cái cảm giác nơi con chim đang bị hành hạ.

Chị nhìn Trung đang mắm môi thở thì chợt thót bụng lại. Trung cảm giác ngay con chim lại vừa bị bóp thật chặt. Anh giơ tay lên vỗ vào cạnh mông chị một cái đét.

Đau…làm gì đấy.
Cho chừa…chị làm tiếp em phọt ra bây giờ.
Yếu còn ra gió, sợ chưa.
Sợ rồi…bướm gì khít thế.
Thế…xấu thế vẫn làm à…
Bướm chị có xấu đâu, bướm đẹp lắm, đẹp như Hoa ý.
Đồ nịnh thối…không chê…thì làm đi….
Vậy em làm chị sướng nhé…anh địt lồn làm Hoa sướng nhé.
Làm đi…ôi..ư..chậm thôi cũng được…ôi…lâu lắm rồi…ôi…Trung ơi….ôi…ôi…ôi…

Con chim Trung cũng dần quen với cái cảm giác chật chội nơi lồn chị. Con chim bắt đầu nhấp chầm chậm vào cái lồn khít khao đó. Vách lồn chật chội cứ như co lại làm chim Trung cứ phải nong lồn chị ra. Trung làm mà nhắm tịt mắt nhẩm bài kinh bà nội anh hay đọc mà anh học mót được. Giờ mà sư thầy nào ở đây gặp chị chắc cũng không có tâm đọc kinh mất. Lồn chị co bóp thật khiếp, Trung làm mọi cách mà cảm giác cơn sướng đang lên dần đầu cặc, chỉ đợi bùng nổ. Anh lắc đầu cười khổ. Trung đẩy chân chị Hoa lên cao, con chim cứ thế dập phành phạch vào lồn chị. Không giữ được lâu thì chỉ có cách dập thật nhanh thật mạnh làm chị sướng. Chả mấy chốc Trung cảm giác đã tới giới hạn, anh gầm gừ dập thật nhanh muốn bắn ra.

Agraaaa…aaaaa…..em bắn vào trong chị nhé.
Ư..bắn đi…ư..ư…sướng quá…Trung ơi..ôi…ôi…chọc sướng quá…cố thêm một tí…ôi…em cũng sắp ra…ôi…anh ơi….ôi…ôi…aaaaa…….

Trung kéo 2 chân chị sát vào bụng mình, con cặc cứ nhấp liên tục. Cái cảm giác nơi chim thật kinh khủng. Sướng mà chỉ muốn rút vội ra vì không chịu nổi. Con chim phọt từng đợt tinh trùng đặc quánh thẳng vào sâu trong lồn chị. Trung tiếp tục dập dù lúc này anh cũng không chịu nổi. Cái cảm giác bây giờ vượt qua khỏi giới hạn sướng mà anh từng cảm nhận. Nhưng anh vẫn cố, vì anh biết chị cũng sắp ra. Rồi Trung gầm lên, con chim ấn thật mạnh lút cán trong lồn chị. Trung gục xuống nằm đè lên cái thân thể trắng hồng hấp dẫn ấy. Cả hai cơ thể cứ phập phồng từng nhịp thở, giật giật từng nhịp sướng của lồn và cặc.

Mãi lâu sau hai cơ thể mới dần lắng xuống cái cảm xúc thăng hoa đó. Trung lồm cồm bò khỏi người chị. Nhưng anh không dậy mà đẩy chị sát vào ghế dài để anh nằm ké. Chị Hoa nhìn Trung, ánh mắt cười cười rạng rỡ. Trung kéo chị ép sát vào người, để tay anh lên bờ mông chị bóp nhẹ.

Bướm chị chặt quá, em không làm lâu được.
Không sao, chị cũng sướng rồi.
Để tí em làm chị sướng nữa.
Lại còn tí nữa. Không dậy đi không ai về thì chết.
Vậy…lúc nào…em lại được yêu chị.
Máu thế à…không chê…chị xấu à.
Em có thấy xấu đâu, sao chị cứ mặc cảm thế.
Thì…chồng chị chê…anh ấy bảo…không lên được.
Vớ vẩn, lồn bót thế này…hồng thế này…là do cơ địa của chị thôi.
Anh ý không nghĩ vậy. Anh ý nghĩ do chị…cho người yêu cũ làm nhiều…

Ánh mắt chị chợt xa xăm, buồn bã. Trung đưa tay xoa lấy lưng chị. Anh đã hiểu sao lồn chị bót thế, sao chị phải thủ dâm. Người đàn ông đôi khi thật ngu ngốc và ích kỷ, bỏ lỡ một người phụ nữ như hoa như ngọc thế này. Anh áp môi mình vào môi chị, cắn nhẹ lên đôi môi, rồi cái mũi xinh xinh ấy. Chị nhìn Trung, rồi hai đôi môi dính vào nhau. Lần này chị thật chủ động, đôi môi điên cuồng hôn anh như mai là tận thế. Hai cái lưỡi như dính vào nhau, hai cơ thể vặn vẹo vào nhau trên cái ghế dài chật hẹp.

Trung đưa tay xuống tìm lồn chị sờ nhẹ, cái lồn chợt giật lên vì bị kích thích. Con chim Trung đang dần cứng lên, chọc vào bụng chị. Tay chị cầm con chim Trung vuốt ve, đôi môi mơn man hôn vào cổ Trung.

Trung ngồi dậy, anh muốn nhét vào lồn chị, chơi chị cho chị thật sướng. Nhưng chị đưa tay giữ anh lại, khẽ lắc đầu:

Đừng, mặc quần áo thôi em.
Chị không thích à.
Hỏi vớ vẩn. Em thấy chị như vậy sao còn hỏi thích hay không. Nhưng đám người kia có khi về bất chợt. Rồi không về thì cũng không mãi đóng cửa được. Chị vẫn có chồng, nhà chồng chị nề nếp lắm…đến tai ai thì…
Em xin lỗi, em biết rồi.
Chị…cũng thích Trung yêu lắm…lần khác…chị bù nhé.
Có lần khác thật không.
Dám yêu thì sẽ có lần khác.

Ánh mắt chị chợt cười thật lẳng lơ. Chị ngồi dậy vớ cái quần lót xỏ vào. Trung nhìn cặp mông tròn căng kia đang dần bị che đi bởi cái quần mà tiếc nuối. Chị như biết Trung nhìn, cái quần dài đang kéo lên còn ngúng nguẩy cái mông như trêu ngươi Trung. Trung không quan tâm ai tới hay chị có đồng ý không. Anh đứng dậy đẩy chị chống tay xuống ghế. Con chim cứng như đá chọc vào cái khe mông đầy gợi cảm của chị. Bàn tay Trung vạch cái quần lót qua một bên, ấn con chim đi vào tìm cái lỗ nhỏ xíu hồng hào của chị.

Đừng…ai về giờ.
Ai về thì về…về thì chị bỏ chồng, em lấy chị.
Đồ hâm này…thôi…đừng..
Yên…ngúng nguẩy em vỗ mông đấy.
Không…chị bảo không…ái…đau….ái…đau thế…

Chị cứ ngoáy cái mông không muốn cho Trung nhét vào. Anh bực tức vỗ mấy phát vào mông chị. Cái mông to hằn lên vết tay rõ rệt. Chị như con ngực bị ăn roi thì mới yên. Cái mông chổng cao lên không ngoáy nữa. Trung đưa tay banh mông chị ra hai bên, con chim ấn vào. Chỉ vài nhấp là chim đã tìm tới được cửa lồn nhỏ bé. Chị rên lên khi anh thúc mạnh con cặc vào sâu trong lồn. Cái lồn giờ còn bót hơn trước do hai chân chị khép lại. Nhưng Trung nào quan tâm. Anh đang làm đó là việc thuần phục con ngựa cái. Con chim cứ thế thúc thật mạnh và sâu vào bên trong cái lồn khít rịt.

Hờ..hờ..hờ..hờ…hờ…ơ..ơ..ôi..ơ..aa…ô…aaaa..aaaa…mạnh lên Trung ơi…sướng…ôi…ôi..aaaa…
Thế còn bảo em không nhét vào nữa không.
Không…là chị sai…địt mạnh đi…ôi…ôi…ôi…ôi…Trung ơi….tê lồn rồi…sướng quá…
Nhỡ ai về thì sao.
Kệ…giờ sướng lắm…không cần biết…aaaa…..chị bỏ chồng là xong…ôi..aaaa….địt đi…để chị được làm đàn bà…ôi…địt đi…địt di…ôi….Trung ơi….địt nát lồn em đi…ôi..aaaaaa…aaaaaa….aaaaaaaaaa…..

Trung cứ thế phấn khởi, con chim địt phầm phập vào lồn chị không thương tiếc. Nhưng người đàn bà đó chả có đau đớn gì cả, cái miệng cứ rền rĩ bảo Trung địt thật mạnh. Trung cứ thật nắc thật nhanh, hai cái mông cứ nhúi ra trước mỗi lần anh dập vào. Trung bấu chặt tay vào hông chị rồi nắc lấy nắc để. Người đàn bà kia đã không rên nữa mà khóc. Những tiếng khóc cứ vang lên làm Trung như bị kích thích tới cực độ, anh địt như máy vào cái lồn giờ đã làm thân cặc anh trắng xóa như bôi kem. Rồi Trung rút chim ra, để cái lồn cô đơn chống chếnh. Cái mông cong ra sau như tìm kiếm xem con chim Trung thất lạc nơi nào.

Cho vào đi Trung…mau…chị van em đấy.
Ai đang về đấy.
Kệ…tí chị viết giấy bỏ chồng…chị ở với em..địt đi…mau đi..
Nhớ đấy…nhớ gì chưa nói lại xem.
Ư..ư..a…ư….nhớ…bỏ…chồng…ư…ư…nhớ…viết đơn..li dị..nhớ….ư..ư….ư..ư..aaaa…aaaaa….địt nát lồn em đi…anh ơi..aaaaa…aaaaaa…..aaaaa…sướng quá đi …trời ơi…aaaaaa..a.aaaaaaaaaa……

Lần này thì đúng là có người tới thật. Thật may cho Trung con chó beggie bác Toàn mang từ nhà qua để trông xưởng đang nằm ườn trước cửa, có lẽ hưởng gió điều hòa từ khe cửa. Tiếng quát chó làm Trung nghe thấy. Anh vội rút chim ra, chị Hoa vội gục xuống ghế. Trung mặc vội quần áo vào, tiếng gõ cửa vang lên.

Ai đấy.
Em Hân đây anh ạ.
Ờ…đợi anh tí. Anh đang xử lý nốt với chị Hoa.
Thôi…em không vào đâu, em sợ chó. Em có làm ít canh ốc mang đi ăn trưa…em để phần anh nhé.
Ừ…cảm ơn em. Đây anh xuống ăn trưa đây.

Tiếng giày xa dần. Trung ngồi phệt xuống, thật may nhờ con chó. Dù rằng Hân có thấy cũng không sao, nhưng dù sao không thấy thì hơn. Anh vẫn phải giữ hình tượng giám đốc của mình. Chợt chân Trung bị khều nhẹ. Chị Hoa khều ngón chân vào chân Trung, anh vẫn còn tưởng chị nằm đó vậy mà đã mặc xong quần rồi.

Ghê nhỉ, làm giám đốc có khác. Có cả người nấu cơm cho.

Chị nhìn Trung cười mà sao anh thấy có gì không phải. Cái ánh mắt sắc như dao đó dễ muốn chém anh một nhát lắm. Lời khen Trung mà anh thấy có dư vị ghen tuông đâu đấy. Trung bò qua, kéo chân chị vào lòng mình:

Đâu phải đâu. Cô Hân cô ý biết em thích ăn ốc nên nấu cho. Ở đây em là người khổ nhất, không ai nấu cơm cho. Nên mọi người thi thoảng nấu mang thêm cho em ăn cho đổi món. Chứ cơm mấy đàn ông nấu cho nhau ăn sao nuốt được.
Thì ra giám đốc được đến mấy người nấu cơm cho cơ đấy. Thích thế.
Không phải. Toàn là anh em chị em với nhau. Chồng con người ta cũng làm ở đây, chị đừng nghĩ bậy. Nghĩ nữa anh tét mông giờ.
Dám tét, đang rát cả mông đây này.
Thế để em xoa cho. Tí em đền cho.
Thôi thôi…chị sợ em lắm…lần nữa thì chắc có ai vào thật.

Chị Hoa có vẻ sợ hãi thật, vội vã đứng lên xốc lại quần áo. Trung cũng chỉ đùa thôi, giờ mà làm thì cũng không ổn tí nào. Anh mặc lại quần áo chỉnh tề rồi mở cửa. Nắng đã gần đứng bóng. Trung đưa chị ra quán đối diện bên đường. Nhóm anh Hải phụ trách tiếp đãi đã bắt đầu vào bữa. Trung nhập cuộc, anh là giám đốc nên phải tiếp đãi cho chu đáo. Mà từ đầu tới giờ toàn dính vào chị. Giờ vẫn dính, vì chị Hoa ngồi cạnh ánh. Ngồi ăn chung mà bàn chân chị thi thoảng cọ vào chân Trung. Đôi mắt lơ đãng nhìn xung quanh, nhưng đôi lúc không ai để ý đôi mắt ý lại nhìn anh thật lẳng. Trung cười, dính phải bà la sát này không khéo bị dính hơn keo con voi.

Chiều hôm đó sau khi nắng đã nhạt bớt, mọi người ăn no nê và làm việc nghiêm túc bằng một giấc ngủ thì đoàn chị Hoa đi về. Chị không nói gì thêm với Trung, nhưng ánh mắt cả hai như đều hiểu nhau muốn gì.

 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.